Tháng này đặt biệt bấn loạn vì bộ Tam Sinh Tam Thế - Thập Lý Đào Hoa, phải viết một chút để tự thoả mãn bản thân.
Vì truyện là đan xen nhiều kỉ niêm khác nhau của Bạch Thiển, nên nhiếu lúc làm người đọc bấn loạn không biết đoạn nào trước, chuyện gì sau, nên mong muốn trước tiên của mình là sắp xếp lại các sự kiện trong đời của nữ chính mà mình thích nhầt từ trước tới giờ theo đúng trình tự thời gian.
Bạch Thiển từ lúc ra đời đến lúc năm vạn tuổi thì toàn bị nhốt ở nhà, hoặc theo Tứ Ca qua nhà Chiết Nhan chơi. Mẹ nàng sợ nàng lấy chồng sẽ bị ăn hiếp nên nghe lời Chiết Nhan cho nàng đi học nghệ để sau này không ai trong nhà chồng có thể làm khó nàng. Mình thích cái suy nghĩ này của mẹ nàng ghê.
Nàng khi năm vạn tuổi thì bái Mặc Uyên trên núi Côn Luân làm sư phụ, nhưng lại phải biến mình thành nam tử, tên gọi Ti Âm, chức danh Thần quân.
Học nghề lơ mơ được hai vạn năm thì bị Quỷ Vương Kình Thương bắt đi, để rồi gặp mối tình đầu là Ly Kính. Được sư phụ cứu về và đỡ tai kiếp giùm nên nàng cùng thăng cấp lên làm thần. Nhưng tình cảm của nàng và Ly Kính lại bị Huyền Nũ em út của Đại tẩu đào góc tường. Trong đau khổ mới nhận ra người thật sự yêu thương mình thì người lại bị hôi yên phi diệt.
Một mình ôm xác sư phụ về, mỗi đêm lấy máu tim để nuôi xác suốt bảy vạn năm.
Trong thời gian này thì xảy ra việc hứa hôn với Tang Tịnh, nhân vật phụ chẳng biết mặt mũi thế nào nhưng lại bị nhiều người ghét chắc chỉ thua Ly Kính vì dám từ hôn Bạch Thiển vì lỡ vừa ý nàng hầu của nàng. Mình thì không ghét anh chàng này làm gì, vì anh ấy phải làm vậy thì chị Thiển nhà ta mới bị buộc với anh Dạ Hoa chứ.
Đến lúc Thiển tỷ được chín vạn tuổi thì Dạ Hoa mới ra đời, hic hic tuổi tác cách nhau quá xá luôn. Nhưng thực tế thì Da Hoa bằng tuổi sư phụ nàng lận.
Đến khi nàng gần mười bốn vạn tuổi thì... truyện đươc bắt đầu haha.
Lấy mười bốn vạn trừ đi năm trăm năm là mười ba vạn lẻ năm trăm năm, nàng đi phong ấn Kình Thương, để rồi bị biến thành người phàm quên mất kí ức thần tiên, rơi vào tình kiếp hai trăm năm với người đã có duyên nợ tam sinh tam thế là Dạ Hoa.
Cái duyên của hai người phải tính chính xác từ lúc nàng ôm xác Mặc Uyên mà gọi người tỉnh dậy, tiếng của nàng đã ám ảnh Dạ Hoa lúc còn đang sống trong nguyên thần Mặc Uyên.
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, kiếp thứ hai của nàng trong hình hài phàm nhân lại cứu đươc chàng trong kiếp thứ hai là thái tử Thiên Tộc, làm cho chàng yêu say yêu đắm, nghĩ ra đủ cách, ngay cả khổ nhục kế, bị thương giả chết để được bên nàng. Nhưng Bạch Thiển suy nghĩ rất ...chậm, ngay cả khi làm phàm nhân thì cũng suy nghĩ như trẻ con, mà Dạ Hoa thì suy nghĩ quá thâm sâu, lại không chịu nói rõ ràng, làm nàng hiểu lầm, bỏ lại A Ly mới sanh mà nhảy xuống Tru Tiên Đài.
Tố Tố không còn, nàng thì kinh qua tình kiếp nên lên level thượng thần, quá đau lòng vì đoạn tình duyên này nên quyết định uống thuốc quên sạch.
Qua thêm ba trăm năm, nàng và chàng gặp lại, yêu lại từ đầu, chính xác là chàng theo đuổi nàng lại từ đầu.
Vấn đề thời gian trong truyện thật làm mình đau đầu, vì tuổi thì xài đơn vị vạn năm không, trong khi mọi chuyên xảy ra thì từng ngày...hoặc tháng và tới trăm năm là tối đa. Ví du như Bạch Thiển đi xuống phàm giới độ kiếp Nguyên Trinh thì có mấy ngày, Dạ Hoa ở Thanh Khâu có bốn tháng là gần cưa đổ Bạch Thiển, hay nhiều nhất lắ A Ly được 3 trăm tuổi.
Bạch Thiển làm gì cho hết bảy vạn năm???