Wednesday, May 13, 2009

Trong một ngày mưa gió, nhìn đâu cũng thấy một màu xám xịt, trong lòng đã cảm thấy không được thoải mái. Vô tình mình lại bị mất một chiếc bông tai vốn đã gắm bó với mình hơn 10 năm. Ngày hôm ấy đã có linh cảm đó là một ngày rất xấu.

Ngối trong công ty, cố gắng lắm để chú tâm vào làm việc. Đọi khi công việc cũng không dê dàng gì, nhưng chính nó giúp mình dễ chịu hơn. Khi bận rộn sẽ không nghĩ ngợi lung tung nữa.

Thế rồi ipod chơi đến bài hát này.
"Họ gọi tôi là Hoa hồng dại
Nhưng tên của tôi là Elisa Day
Vì sao họ lại gọi tôi như thế
Chính tôi cũng không hề hay."

Đã là nhạc alternative-rock thì phần lớn sẽ không có bài nào là vui cả. Nhưng mình cứ thế cuốn theo điệu nhạc, để rồi chuyển hết chú tâm từ những dòng code chán phèo qua câu chuyện kể của cô gái và người đã khiến mọi người chỉ nhớ đến cô với cái tên Wild Rose -Hoa hồng dại.

Câu chuyện bắt đầu khi người đàn ông gặp cô gái mà anh ta biết đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên vì cô quá đẹp, vẻ đẹp của những đóa hồng đỏ dại đỏ thẫm ngọt ngào mọc bên dòng nước.

Ngày thứ 2 anh đến tìm cô và mang theo một đóa hồng dại. Anh hứa với cô rằng sẽ lấy hết đi những nước mắt và đau buồn trong cuộc đời cô.

Một ngày sau anh rủ cô đi xem nơi những bông hồng dại mọc. Ở nơi đó, họ hôn nhau. Mình mỉm cười vì nghĩ rằng đây là một bài hát về tình yêu thế thôi.

Chỉ đến khi tôi nghe câu hát "The last thing I heard was a mutter word. He was smiling above me with a stone in his fist" thì tôi mới vỡ lẻ ra câu chuyện, và tôi bắt đầu rùng mình.

Tới đây thì câu chuyện đã chẳng còn màu của tình yêu nữa. Bên bờ sông nơi những đóa hồng dại mọc, hắn đã giết cô ấy vì cho rằng không có vẻ đẹp nào là vĩnh cửu, chỉ có khiến cô chết đi thì vẻ đẹp của cô sẽ tồn tại mãi trong tâm trí hắn.

Nghe qua cứ như mình đang kể chuyện cổ tích buồn, nhưng sẽ càng buồn hơn vì đây lại là một câu chuyện có thật.


Thursday, January 15, 2009

Atsu Hime:


Sau khi đã quá ngán ngẩm với những bộ phim cổ trang dài tập của TQ, lịch sử có và thêm thắt cĩng có, lần đầu tiên được xem một bộ phim đúng chất cổ trang và lịch sử của Nhật, mình thật sự rất ngạc nhiên và không kém phần thích thú. Thích thú vì được hiểu thêm về một thời kì biến động rất đặc biệt của xứ Mặt trời mọc: thời kì mà sự chuyên chính của các Shogun vốn luôn được tôn thờ bởi nhiều dòng dõi Samurai bị lật đổ, thời kỳ mà Nhật cũng như bao nước châu Á khác khi phải đứng trước sự đe dọa của các nước phương Tây, mở cửa để thay đổi hay phải đi đến chiến tranh khi mà kẻ địch quá hùng mạnh. Tất cả được dề cập đến thông qua câu chuyện về người phụ nữ có tên trong lịch sừ: Atsu Hime.

Cô bé Okatsu sinh ra trong gia đình samurai danh giá. Cha của cô là người đứng đầu một nhánh trong 4 gia đình dưới quyền của chúa đất tỉnh Setsuma, Shimizu Nariakira. Cô có một người bạn, một người đã thầm yêu cô suốt một đời nhưng trước khi anh chàng kịp đặt lời xin cưới cô thì Okatsu lại được nhận vào làm con của Nariakira. Sự khác biệt về đẳng cấp của 2 gia đình khiến cho anh chàng tội nghiệp kia mãi mãi không bao giờ dám thổ lộ tình cảm của mình với Okatsu.

Lúc bấy giờ việc nhận con nuôi giữa các dòng tộc không phải là một điều gì mới lạ. Nhưng không ai ngờ rằng, việc Okatsu được nhận vào gia đình Shimizu là một bước trong sự mưu tính đầy thâm sâu và có thể làm thay đổi vận mạng của cả một đất nước. Nariakira muốn gả cô vào gia đình Tokugawa, gia đình quyền lực nhất đất nước. Chồng tương lai của cô, Tokugawa Ieshida, vừa kế nhiệm người cha đã qua đời của mình để trở thành Shogun.

Nhưng mục đính của Nariakira không phải là để làm thông gia của gia đình Shogun vì điều này chẳng ảnh hưởng gì tới địa vị hay quyền lực của ông. Nhiệm vụ ông trao cho Okatsu, bây giờ đã đổi tên thành Atsu, chính phải làm cách nào để thuyết phục Shogun Ieshida chọn ra người sẽ kế nhiệm mình theo đúng ý định của ông.

Ieshida dù đã gần 30 và đã có 2 đời vợ (đã chết), nhưng trong mắt tất cả mọi người, anh chẳng khác gì một đứa trẻ con có phần ngớ ngẩn. Vì vậy nên Ieshida phải sớm chọn ra một người trong dòng tộc làm con nuôi để làm người kế nhiệm anh nếu chẳng may anh qua đời mà chưa có con nối dõi. Người trong nhà anh điều mong muốn anh sẽ chọn người em họ Iemochi và họ vô cùng căm ghét ứng cử viên còn lại là Yoshinobu. Trong khi đó Nariakira lại muốn Yoshinobu làm người thừa kế để có thể thuận lợi tạo một cuộc cách mạng trong bộ máy chính trị của đất nước, bỏ đi sự chuyên quyền của Shogun. Chỉ có như vậy mới làm đất nước thêm cường mạnh đề chống chọi lại sự xâm lược của phương Tây.

Về phần Atsu, cô đã rất ngỡ ngàng khi biết chồng mình là một gã khờ khạo ngu ngốc. Nhưng với sự tinh nhạy của mình Atsu đã chứng minh được đằng sau gương mặt ngờ nghệch, ngây ngô đó là một người rất sáng suốt, một người hoàn toàn có thể nhìn thấy tất cả mọi người và mọi chuyện xung quanh.

Khi tình yêu bắt đầu nảy nở giữa 2 vợ chồng thì cũng là lúc Astu phải đau khổ khi phải đứng giữa một bên là người cha mà cô rất tôn kính cùng với một sứ mệnh rất trọng đại trên vai, và một bên là người chồng mà cô yêu thương cùng với gia đình chồng nơi mà cô lẽ ra phải dùng cả đời mình để bảo vệ.

Atsu sẽ phải làm thế nào, ủng hộ ai? Và cuộc đời của cô sẽ còn thế nào nữa khi tình yêu cả đời của cô bỗng bất chợt rời bỏ cô? Một sự thật tàn nhẫn khi mà Astu chỉ biết đến hung tin khi mà chồng cô đã qua đời được gần 2 tháng, dù họ cách nhau chỉ quẩn quanh cung điện Edo.

Shogun Ieshida ra đi, để lại một trọng trách khác cho người vợ góa chỉ mới đôi mươi: làm người giám hộ cho tân Shogun Iemochi, người chỉ kém Atsu vài tuổi nhưng lại rất tôn kính gọi cô là mẹ. Mà lúc đó thì việc phụ nữ dính dáng vào phán quyết chính trị là điều không được chấp nhận.Tất nhiên ở đây không có cái kiểu "thái hậu buông rèm nhiếp chính" như Trung Quốc, vai trò của vị phu nhân Tenshonin (danh hiệu của bà quá) gần như là một có vấn.

Tenshonin tiếp tục đối mặt với những xung đột trong nhà giữa mẹ chồng nàng dâu 3 thế hệ 3 xuất thân khác nhau, xung đột trong nước giữa các phe phái lẫn nhau và xung đột giữa nước Nhật với các nước phương Tây.

Những xung đột đó sẽ đi tới mức nào và giải quyết ra sao thì mình vẫn phải chờ xem những tập cuối.